Mới đây, dân mạng được một phen trầm trồ vì bài văn điểm 10 của một học sinh lớp 5 tả về bố mình. Không đi theo lối mòn của cách hành văn cũ kỹ, theo khuôn mẫu mà ta vẫn thường bắt gặp trong các bài làm văn khác, cô bé sử dụng góc nhìn hài hước, dí dỏm của
Học Tập Lớp 5 Tả cánh đồng lúa chín TOP 28 bài văn Tả cánh đồng lúa chín quê em lớp 5, kèm theo 3 ý chi tiết, sẽ giúp các em học sinh lớp 5 rèn luyện kỹ năng viết văn tả cảnh thật tốt, để đạt kết quả cao trong các bài kiểm tra, bài thi sắp tới.
. Thể hiện tình yêu thương đối với người bố của em thông qua 1 bài văn tả về bố ấm áp và tràn đầy tình cảm, chắc chắn sẽ khiến họ cảm thấy rất vui và cảm động đó. Dưới đây là tổng hợp các bài văn tả bố lớp 5 hay nhất dành cho các em học sinh tham khảo. Bài văn tả về bố lớp 5 hay - Mẫu 1 Bố là người luôn mạnh mẽ trước bao biến cố trong cuộc đời, là người dạy em phải tự mình đứng lên từ những vấp ngã. Thật hạnh phúc biết bao khi luôn có bố ở bên. Bố em năm nay đã ngoài 40 tuổi. Bố có dáng người cân đối, thân hình khỏe khoắn bởi bố năng tập thể dục vào mỗi buổi sáng. Gương mặt chữ điền cùng làn da bánh mật đầy nét cương nghị. Mái tóc bố đen bóng, óng mượt cùng nụ cười tươi tắn luôn tỏa rạng trên môi khiến bố trông trẻ hơn hẳn so với tuổi thật của mình. Bàn tay bố ấm và to, đầy những vết chai sần. Đôi bàn tay ấy đã dạy em làm, chăm em học, xoa đầu em mỗi khi em bị ốm. Đôi bàn tay ấy còn rất khéo léo. Những vật dụng trong nhà đều do bố làm cả. Chính tay bố đã đóng cho em một giá sách nhỏ xinh với niềm mong mỏi rằng em sẽ học hành chăm chỉ. Giọng bố trầm ấm, truyền cảm. Mỗi sáng đưa em đi học, bố thường kể cho em những câu chuyện xoay quanh cuộc sống hằng ngày và dạy cho em những truyền thống quý báu của dân tộc. Giọng bố đều đều, ấm áp khiến cho những bài học luôn in đậm trong tâm trí em. Bố là thợ may ở nhà. Những bộ quần áo của gia đình đều do bố thiết kế. Em thích nhất là chiếc áo hồng mà bố đã may tặng em vào lần sinh nhật thứ 8. Em rất biết ơn và kính trọng bố. Nhờ có bố mà gia đình em luôn ấm no, hạnh phúc. Em sẽ cố gắng học thật giỏi để không phụ công ơn dưỡng dục của bố. Bài văn tả bố của em lớp 5 hay nhất - Mẫu 2 Người em yêu quý nhất trong gia đình chính là ba. Không yêu thương em giống như mẹ, ba dành cho em một tình yêu thật đặc biệt. Ba em làm việc ở nhà in của tòa soạn báo. Công việc vất vả là vật nhưng ba vẫn luôn quan tâm đến gia đình. Ánh mắt hiền từ luôn dõi theo em đang chuẩn bị ăn uống, thay đồ đi học. Mỗi buổi sáng, ba thường ngồi đọc báo. Ba đọc đến những tin hỏa hoạn, động đất hay những tệ nạn xã hội, những tai nạn giao thông, liền đọc to lên cho cả nhà cùng nghe. Giọng ba thảng thốt, không còn trầm ấm như thường ngày mà lộ ra vẻ lo lắng, bất an. Lúc ấy, ba ngồi dựa vào thành ghế và thở dài. Cái dáng dong dỏng, cao cao ấy trong màu áo xanh công nhân chưa kịp thay làm em thấy chạnh lòng. Khi đọc những chuyện lạ bốn phương, những truyện cười, giọng ba cười khanh khách. Những lúc ấy, em liền chạy đến xem ké tờ báo, ba vuốt đầu em và kể cho em nghe. Hai cha con cười sảng khoái, giúp em tỉnh táo hẳn cơn buồn ngủ, để bắt đầu cho một ngày học mới. Ba hỏi em có muốn đọc báo Nhi Đồng không, ba mua. Ba khuyên em nên thường xuyên đọc báo để nắm bắt được nhiều thông tin trong cuộc sống và rèn cách viết văn. Chính vì vậy mà khả năng viết văn của em ngày một tiến bộ. Những bài tập làm văn trên lớp của em luôn đạt được những điểm cao. Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa Nguồn internet Bài văn tả bố em lớp 5 - Mẫu 3 Trong cuộc sống hàng ngày, có biết bao nhiêu người đáng để chúng ta thương yêu và dành nhiều tình cảm. Nhưng đã bao giờ bạn nghĩ rằng, người thân yêu nhất của bạn là ai chưa? Với mọi người câu trả lời ấy có thể là ông bà, là mẹ, là anh chị hoặc cũng có thể là bạn bè chẳng hạn. Còn riêng tôi, hình ảnh người bố sẽ mãi mãi là ngọn lửa thiêng liêng, sưởi ấm tâm hồn tôi mãi tận sau này. Bố tôi không may mắn như những người đàn ông khác. Trong suốt cuộc đời bố có lẽ không bao giờ được sống trong sự sung sướng, vui vẻ. Bốn mươi tuổi khi chưa đi được nửa chặng đời người, bố đã phải sống chung với bao nhiêu bệnh tật Đầu tiên đó chỉ là những cơn đau dạ dày, rồi tiếp đến lại xuất hiện thêm nhiều biến chứng. Trước đây, khi còn khỏe mạnh, bao giờ bố cũng rất phong độ. Thế nhưng bây giờ, vẻ đẹp ấy dường như đã dần đổi thay. Thay vì những cánh tay cuồn cuộn bắp, giờ đây chỉ còn là một dáng người gầy gầy, teo teo. Đôi mắt sâu dưới hàng lông mày rậm, hai gò má cao cao lại dần nổi lên trên khuôn mặt sạm đen vì sương gió. Tuy vậy, bệnh tật không thể làm mất đi tính cách bên trong của bố, bố luôn là một người đầy nghị lực, giàu tự tin và hết lòng thương yêu gia đình. Gia đình tôi không khá giả, mọi chi tiêu trong gia đình đều phụ thuộc vào đồng tiền bố mẹ kiếm được hàng ngày. Dù bệnh tật, ốm đau nhưng bố chưa bao giờ chịu đầu hàng số mệnh. Bố cố gắng vượt lên những cơn đau quằn quại để làm yên lòng mọi người trong gia đình, cố gắng kiếm tiền bằng sức lao động của mình từ nghề xe lai. Hàng ngày, bố phải đi làm từ khi sáng sớm cho tới lúc mặt trời đã ngả bóng từ lâu. Mái tóc bố đã dần bạc đi trong sương sớm. Công việc ấy rất dễ dàng với những người bình thường nhưng với bố nó rất khó khăn và gian khổ. Bây giờ có những lúc phải chở khách đi đường xa, đường sốc thì những cơn đau dạ dày của bố lại tái phát. Và cả những ngày thời tiết thay đổi, có những trưa hè nắng to nhiệt độ tới 38 - 39 độ C, hay những ngày mưa ngâu rả rích cả tháng bảy, tháng tám, rồi cả những tối mùa đông lạnh giá, bố vẫn cố gắng đứng dưới những bóng cây kia mong khách qua đường. Tôi luôn tự hào và hãnh diện với mọi người khi có được một người bố giàu đức hy sinh, chịu thương, chịu khó như vậy. Nhưng có phải đâu như vậy là xong. Mỗi ngày bố đứng như vậy thì khi trở về những cơn đau quằn quại lại hành hạ bố. Nhìn khuôn mặt bố nhăn nhó lại, những cơn đau vật vã mà bố phải chịu đựng, tôi chỉ biết òa lên mà khóc. Nhìn thấy bố như vậy, lòng tôi như quặn đau hơn gấp trăm ngàn lần. Tôi luôn thầm nhủ “Bố ơi, giá như con có thể mang những cơn đau đó vào mình thay cho bố, giá như con có thể giúp bố kiếm tiền thì hay biết mấy? Nếu làm được gì cho bố vào lúc này để bố được vui hơn, con sẽ làm tất cả, bố hãy nói cho con được không?”. Những lúc ấy, tôi chỉ biết ôm bố, xoa đầu cho bố, tôi chỉ muốn với bố đừng đi làm nữa, tôi có thể nghỉ học, như vậy sẽ tiết kiệm được chi tiêu cho gia đình, tôi có thể kiếm được tiền và chữa bệnh cho bố. Nhưng nếu nhắc đến điều đó chắc chắn là bố sẽ buồn và thất vọng ở tôi nhiều lắm. Bố luôn nói rằng bố sẽ luôn chiến đấu. Chiến đấu cho tới những chút sức lực cuối cùng để có thể nuôi chúng tôi ăn học thành người. Bố rất quan tâm đến việc học của chúng tôi. Ngày xưa bố học rất giỏi nhưng nhà nghèo bố phải nghỉ học. Vào mỗi tối, khi còn cố gắng đi lại được, bố luôn bày dạy cho mấy chị em học bài. Trong những bữa cơm bố thường nhắc chúng tôi cách sống, cách làm người sao cho phải đạo. Tôi phục bố lắm, bố thuộc hàng mấy nghìn câu Kiều, hàng trăm câu châm ngôn, danh ngôn nổi tiếng... Chính vì vậy, tôi luôn cố gắng tự giác học tập. Tôi sẽ làm một bác sĩ và sẽ chữa bệnh cho bố, sẽ kiếm tiền để phụng dưỡng bố và đi tiếp những bước đường dở dang trong tuổi trẻ của bố. Tôi luôn biết ơn bố rất nhiều, bố đã dành cho tôi một con đường sáng ngời, bởi đó là con đường của học vấn, chứ không phải là con đường đen tối của tiền bạc. Tôi sẽ luôn lấy những lời bố dạy để sống, lấy bố là gương sáng để noi theo. Và tôi khâm phục không chỉ bởi bố là một người giỏi giang, là một người cao cả, đứng đắn, lòng kiên trì chịu khó mà còn bởi cách sống lạc quan, vô tư của bố. Mặc dù những thời gian rảnh rỗi của bố còn lại rất ít nhưng bố vẫn trồng và chăm sóc khu vườn trước nhà để cho nó bao giờ cũng xanh tươi. Những giỏ phong lan có bao giờ bố quên cho uống nước vào mỗi buổi sáng; những cây thiết ngọc lan có bao giờ mang trên mình một cái lá héo nào? Những cây hoa lan, hoa nhài có bao giờ không tỏa hương thơm ngát đâu? Bởi đằng sau nó luôn có một bàn tay ấm áp chở che, chăm sóc, không những yêu hoa mà bố còn rất thích nuôi động vật. Tuy nhà tôi bao giờ cũng có hai chú chó con và một chú mèo và có lúc bố còn mang về những chiếc lồng chim đẹp nữa. Và hơn thế, trong suốt hơn năm năm trời chung sống với bệnh tật, tôi chưa bao giờ nghe bố nhắc đến cái chết, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc trốn tránh sự thật, bố luôn đối mặt với “tử thần”, bố luôn dành thời gian để có thể làm được tất cả mọi việc khi chưa quá muộn. Nhưng cuộc đời bố bao giờ cũng đầy đau khổ, khi mà cả gia đình đã dần khá lên, khi các chị tôi đã có thể kiếm tiền, thì bố lại bỏ chị em tôi, bỏ mẹ, bỏ gia đình này để ra đi về thế giới bên kia. Bố đi về một nơi rất xa mà không bao giờ được gặp lại. Giờ đây khi tôi vấp ngã, tôi sẽ phải tự đứng dậy và đi tiếp bằng đôi chân của mình, bởi bố đi xa, sẽ không còn ai nâng đỡ, che chở, động viên tôi nữa. Bố có biết chăng nơi đây con cô đơn buồn tủi một mình không? Tại sao nỡ bỏ con ở lại mà đi hả bố? Nhưng con cũng cảm ơn bố, bố đã cho con thêm một bài học nữa, đó chính là trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta hãy trân trọng những gì đang có, hãy yêu thương những người xung quanh mình hơn, và đặc biệt hãy quan tâm, chăm sóc cho bố của mình, tha thứ cho bố, khi bố nóng giận và nỡ mắng mình bởi bố luôn là người yêu thương nhất của chúng ta. Bố ra đi, đi đến một thế giới khác, ở nơi đó bố sẽ không còn bệnh tật, sẽ thoát khỏi cuộc sống thương đau này. Và bố hãy yên tâm, con sẽ luôn nhớ những lời dạy của bố, sẽ luôn thương yêu, kính trọng biết ơn bố, sẽ sống theo gương sáng mà bố đã rọi đường cho con đi. Hình ảnh của bố sẽ luôn ấp ủ trong lòng con. Những kỷ niệm, những tình cảm bố dành cho con, con sẽ ôm ấp, trân trọng, nó như chính linh hồn của mình. Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa Nguồn internet Bài văn tả bố lớp 5 ngắn - Mẫu 4 Mẹ em lúc nào cũng dễ dãi nuông chiều còn ba em là người nghiêm khắc và cứng rắn, nhưng không vì đó mà tình cảm em dành cho ba ít hơn mẹ. Nhìn ba ít ai nghĩ ba đang ở độ tuổi năm mươi vì đầu ba hầu như không có một sợi tóc bạc nào, ba nói được vậy là do hồi nhỏ uống nước trà xanh nhiều . Người ba hơi cao không mập lắm nhưng có nét khỏe khoắn mạnh mẽ nhờ siêng tập thể dục vào mỗi buổi sáng. Nghe bà nội kể hồi nhỏ ba em chơi bóng bàn và cầu lông rất mặt ba em hình chữ điền tỏ vẻ phúc hậu và cắt mái tóc ngắn khá mô đen để lộ vầng trán cao thể hiện trí thông minh. Đôi lông mày hình lá lĩu và cặp mắt đen lấy luôn tỏ ra cái nhìn trìu mến với mọi người. Cái miệng hay cười để lộ hàm răng trắng và đều như trái bắp. Hằng ngày sau giờ làm ở cơ quan ba em hay thức tới khuya làm sổ sách kiếm thêm thu nhập, em biết rất rõ điều đó vì ba yêu thương gia đình mà. Ba thường nói với em chỉ cần con học giỏi chăm ngoan thì ba vui rồi, sau khi nghe ba nói em quyết tâm học thật giỏi để ba vui. Bây giờ em đã hiểu câu công cha như núi thái sơn cao cả như thế nào. Ba em còn có sở thích là trồng cây. Mỗi buổi sáng ba đều dậy sớm và sau khi tập thể dục ba em quay qua chăm sóc cho cây. Ba em rất thích cây xương rồng vì nó có một khát vọng sống mãnh liệt cắm vào đất nào cũng sống và ít uống nước vẫn sống. Những lúc rảnh rỗi ba thường chở em đi chơi, đi ăn kem. Ba thương em lắm, có gì khó hỏi ba thì ba sẽ trả lời, em cũng nhờ ba mà học giỏi toán đó. Ba đúng là người thầy thứ hai của em. Em rất kính yêu ba nhờ có ba mà gia đình em ấm no hạnh phúc cho nên lúc nào em cũng cố gắng làm theo lời ba dặn học giỏi chăm ngoan, siêng năng chăm chỉ, cần cù liêm chính, có ngày thành danh. Bài văn hay tả về bố của em lớp 5 - Mẫu 5 Chắc hẳn, ai cũng vô cùng quý trọng người ba của mình. Em cũng rất tự hào khi có một người ba thương yêu em hết mực. Ba em năm nay gần bốn mươi tuổi nhưng còn rất trẻ trung. Dáng người ba cao dong dỏng. Gương mặt của ba vuông chữ điền góc cạnh. Đôi mắt đen láy của ba lúc nào cũng ánh lên vẻ nghiêm nghị. Em hiểu sự nghiêm nghị của ba cũng là mong em nên người. Dù bận rộn công việc, ba vẫn luôn cố gắng quan tâm, chăm sóc gia đình. Tối tối, ba thường kể cho em nghe những câu chuyện lịch sử thú vị hay những câu chuyện hài dí dỏm. Những ngày cuối tuần, ba đưa đi xem phim hoạt hình, đi chơi trượt patin hay đi mua những đồ chơi xếp hình lego. Ba đúng là một người ba tuyệt vời của em. Bài văn tả người cha lớp 5 - Mẫu 6 Đối với tôi ba tôi là một thần tượng vĩ đại. Ba rất nghiêm khắc, nhưng ba có một tấm lòng yêu thương gia đình vô bờ bến. Đi đâu làm gì ba cũng nghĩ đến chị em tôi. Tôi rất trân trọng và kính yêu ba. Ba tôi năm nay đã ba mươi bảy tuổi, ba tôi rất vất vả với gia đình, nhưng nhìn ba vẫn trẻ hơn nhiều so với tuổi. Tóc ba vẫn còn đen, họa hoằn lắm mới tìm thấy vài sợi tóc trắng. Ba tôi dáng người cao gầy, nhưng nhìn rất khỏe và nhanh nhẹn. Ba làm cán bộ ở một cơ quan nhà nước, công việc cũng vất vả nhưng ba điều tiết thời gian rất giỏi. Dù bận mải thế nào ba cũng dành thời gian tập thể dục vào mỗi buổi sáng. Nghe bà nội em kể rằng, thuở nhỏ ba em rất thích chơi thể thao; bóng chuyền, bóng bàn, môn nào ba cũng giỏi. Gương mặt ba hao hao như hình chữ điền, trông đầy nét cương nghị. Tan giờ làm ở cơ quan, ba đi thẳng về nhà, dọn dẹp nhà cửa đỡ đần cho mẹ, có ngày ba còn vào bếp làm món ăn cho cả nhà. Ba rất giỏi nấu nướng và nấu món nào cũng ngon. Xong việc ba em còn cuốc đất vun gốc cho mấy cây trồng xung quanh nhà. Cho nên, tuy vườn nhà em không rộng lắm nhưng có nhiều thứ cây trái. Cây nào cây nấy thẳng lối ngay hàng, đẹp chẳng khác chi một công viên nho nhỏ. Khi đêm đến, chị em tôi đã say trong giấc ngủ, ba vẫn loay hoay làm thêm một số công việc để tăng thu nhập cho gia đình. Ba đã không quản khó nhọc để lo cho cuộc sống của hai chị thường nói với em rằng dù cực khổ mấy cũng chịu được, miễn là nhìn thấy chúng em ngoan ngoãn, siêng năng học hành là ba vui rồi. Bây giờ em mới hiểu câu “Công cha như núi Thái Sơn” thật là cao cả biết dường nào. Ba làm nhiều việc như vậy nhưng ba rất giỏi sắp xếp công việc nên ba vẫn có thời gian dắt chúng em đi dạo quanh xóm. Vừa đi, ba vừa kể chuyện hay giảng giải những điều thắc mắc chúng em thường gặp. À, mà sao cái gì ba cũng biết, biết nhiều thứ lắm. Anh Hai và em hết nhờ ba giảng cho bài văn, hướng dẫn cho bài toán. Ba đúng là ông thầy thứ hai, ở nhà. Ba đã vất vả rất nhiều để lo cho cuộc sống của gia đình, ba đã dành tất cả tình yêu thương cho hai chị em tôi. Để đền đáp công ơn ấy, tôi sẽ chăm chỉ học tập tốt, xứng đáng với những gì ba đã hi sinh cho chúng tôi. Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa Nguồn internet Bài văn tả bố của học sinh lớp 5 - Mẫu 7 Người sinh ra em, chăm sóc em mỗi ngày là mẹ, còn người dạy bảo em, bảo vệ em là cha. Em thương cha của em rất nhiều giống như cha thương em và lo lắng cho em vậy. Cha em năm nay bốn mươi lăm tuổi, cha còn rất trẻ và khỏe mạnh vì mỗi ngày cha đều tập thể dục vào buổi sáng. Có lẽ thế nên tay và chân của cha rắn chắc, những đường gân nổi lên mạnh mẽ. Em vẫn thường thử sức đôi tay ấy bằng trò kéo tay. Dù kéo bằng cả hai tay nhưng vẫn không thể nào thắng cha. Có lần em khóc vì thua nên cha đã cố tình nhường em. Em thích nhìn gương mặt của cha lúc cha cười. Gương mặt chữ điền phúc hậu với đôi lông mày rậm rạp và đôi mắt to. Cha có nụ cười rất duyên vì mỗi lần cười gương mặt cha hiện lên đồng tiền tròn sâu hút. Đôi đồng tiền này em được may mắn thừa hưởng từ cha. Mặc dù da hơi ngăm nhưng cha vẫn trông rất phong độ mỗi khi mặc cảnh phục đi làm. Tóc cha không đen mà ngả màu hơi nâu vàng, có lẽ vì công việc cha hay ra ngoài thường xuyên. Cha em là cảnh sát giao thông nên phải công tác thường xuyên. Công việc của cha khá bận rộn, có khi cả ngày nghỉ cũng phải đi trực các tuyến đường lớn. Cha ít nói nhưng rất có trách nhiệm trong công việc. Chưa bao giờ em thấy cha nghỉ làm vì lý do cá nhân. Có lúc trời mưa tầm tã em vẫn thấy cha đứng điều khiển các dòng xe qua lại cho tuyến đường thông suốt. Lúc ấy em thương cha nhiều lắm và ngưỡng mộ cha rất nhiều. Bận rộn vậy nhưng cha vẫn dành thời gian cho gia đình. Ngoài giờ làm, cha về nhà phụ giúp mẹ làm việc nhà, chơi với các con chứ không la cà bên ngoài. Cuối tuần cha thường dẫn cả nhà đi chơi và mua sắm. Nhìn nụ cười của mẹ em hiểu rằng mẹ rất hạnh phúc khi lấy cha. Đối với hàng xóm, cha rất thân thiện, cha hay giúp mọi người xung quanh từ những chuyện nhỏ nhất. Ở xóm em có một gia đình của cụ bà neo đơn, cha chính là người vận động địa phương xây cho bà ngôi nhà nhỏ và giúp cháu của bà tìm được công việc ổn định. Dù thế nhưng cha không kể công, cha thường dạy em giúp đỡ người khác đừng nên kể ơn. Em rất tự hào vì có người cha vừa giỏi việc nước vừa đảm việc nhà. Em luôn thầm hứa là sẽ cố gắng học tốt để lớn lên được làm một cảnh sát giao thông như cha. Bài văn tả người lớp 5 tả bố - Mẫu 8 Em thích ngắm nhìn mọi người trong nhà lúc đang làm việc như mẹ nấu cơm, em gái tập viết và đặc biệt thích quan sát bố khi đọc báo. Mặc dù thời đại công nghệ, báo mạng có nhiều nhưng bố vẫn giữ thói quen đọc báo viết bởi nguồn thông tin ở đó đáng tin cậy hơn và cũng dễ đọc hơn. Bố đi làm cả ngày, chỉ có thời gian rảnh rỗi vào buổi tối nên sáng nào trước khi đi làm bố cũng mua báo để ở nhà. Tối tối, sau bữa cơm, bố thường ngồi đọc báo. Bố coi đọc báo cũng như một công việc, cần tập trung và nghiêm túc. Vì vậy, khi đọc bố rất cần yên tĩnh. Bố ngồi bên chiếc bàn cạnh cửa sổ, ở đó thoáng mát và tĩnh lặng. Mỗi tối, bố dành cả tiếng đồng hồ để xem tin tức. Những tờ báo hay được bố em quan tâm là tờ báo Lao động, An ninh, Tuổi trẻ... và không thể thiếu tờ báo Thể thao. Trước lúc đọc báo, bố lấy từ trong ngăn bàn cái kính trắng, mắt không được tốt khiến bố cần có sự trợ giúp. Lần lượt, bố đọc từng tờ, tờ báo nào bố cũng mở nhanh tất cả các trang xem có tin tức gì nóng hổi, rồi lại lần lượt xem kĩ từ đầu. Bố rất quan tâm đến những sự kiện nổi bật diễn ra trong ngày nên mục đó được bố rất chú ý. Nhìn dáng bố ngồi ngay ngắn, gương mặt nghiêm túc y như khi làm việc vậy. Đôi mắt bố dõi chăm chú từng dòng, từng dòng một. Đôi lông mày rậm của bố thỉnh thoảng níu lại. Những nếp nhăn trên trán lúc co lại lúc giãn ra như suy tư, băn khoăn điều gì. Có lẽ mẩu tin nào đó khiến bố bứt rứt nên bố đưa tay lên vò vò mái tóc khiến nó rối tung. Những lúc đọc được tin gì tâm đắc, khuôn mặt bố giãn ra dễ chịu, một nụ cười nở khẽ trên môi. Những mẩu chuyện cười làm cho bố thư giãn hơn, thi thoảng tự nhiên bố nói to lên "hay", khiến cả nhà bụm miệng cười. Tờ báo không thể bỏ qua của bố là tờ Thể thao. Mặc dù đã theo dõi tin trên truyền hình nhưng bố muốn xem họ bình luận, nhận xét thế nào về các trận đấu, về các cầu thủ... Vì thế, đây là giờ phút bố say sưa nhất. Bàn tay bố đặt lên bàn, mấy ngón tay gõ gõ nhẹ, cái đầu gật gù vẻ tâm đắc lắm. Mẹ bảo em mang nước cho bố. Em bưng lên để bên cạnh nhưng bố vẫn không để ý, cứ mải miết đọc... Một giờ trôi qua với biết bao cảm xúc. Sau khi "giải quyết" xong các tờ báo, bố thở một hơi nhẹ nhõm. Bố gấp lại các tờ báo một cách gọn gàng rồi đặt lên cái kệ gần đó, xếp theo vị trí đã định. Bố đứng dậy, bỏ đôi kính trên mắt xuống và vặn mình mấy cái... Bố ra ngoài nói chuyện với mọi người. Nếu có tin tức gì hay bố kể lại cho cả nhà nghe, bàn tán sôi nổi. Nhiều khi không biết bố đang nói về vấn đề gì nhưng nhìn bố hào hứng thì ai nấy đều lắng nghe. Em thích nhất là được nhìn bố ngồi đọc báo mỗi tối. Chính bố là người truyền lại cho em cảm hứng đọc sách. Bố dạy cho em văn hóa đọc và việc đọc sách quan trọng như thế nào. Việc đọc sách báo dần dần ngấm vào em, em luôn thích khám phá những điều mới lạ từ sách báo mang lại và thầm cảm ơn bố vì điều tốt đẹp đó. Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa Nguồn internet Bài văn tả về người bố của em - Mẫu 9 Mẹ là người sinh ra, chăm sóc chúng ta. Còn bố lại là người dạy chúng ta luôn mạnh mẽ trước bao biến cố trong cuộc đời, dạy ta rắn giỏi đứng lên từ vấp ngã. Bố, mẹ là những người chúng ta gọi tên hàng ngày. Hạnh phúc vẹn tròn khi có bố ở bên. Em cũng vậy! Bố em năm nay bốn mươi tuổi rồi. Bố làm nghề thợ mộc, đây là nghề ông dạy bố từ nhỏ. Bố yêu nghề như yêu những con người luôn bên cạnh và đem niềm vui đến cho bố. Bố là người có dáng người cao, vạm vỡ dáng người ấy rất phù hợp với nghề nghiệp của bố. Bố có thể lấy dụng cụ một cách dễ dàng vì cánh tay bố dài và linh hoạt. Bố cũng di chuyển rất nhanh, từ khâu lấy gỗ, kiến tạo, mọi công việc bố đều sắp xếp rất chu đáo, gọn gàng. Có lẽ vì vậy mà bàn tay bố không hề mềm mại, thô và chai sần nhưng lại vô cùng khéo léo, sản phẩm của bố độc đáo và ưng ý với mọi người. Với em, đó là bàn tay rất đặc biệt. Bố em có khuôn mặt tròn, đôi mắt bố luôn nhìn mọi người thân thiện, có lẽ cũng do nghề nghiệp đem lại niềm vui nên đôi mắt bố không hề tỏ ra mệt mỏi mà luôn sáng lên một cách kỳ lạ. 40 tuổi nhưng mái tóc bố không còn đen. Ngoài thời gian giúp em học bài, cùng mẹ làm những việc nặng nhọc, bố luôn ngồi ở xưởng gỗ để làm việc. Những lớp bụi của gỗ bám vào tóc làm cho bố như già đi. Em nhìn rõ hơn những sợi tóc bạc khi bố xoa xoa lớp bụi bám ấy. Khi làm việc, bố thường mặc những bộ quần áo tối màu, bố lúc nào cũng cần mẫn, tỉ mỉ trong từng sản phẩm và bố thường cài bút chì trên đôi tai rất điệu nghệ. Những vật dụng trong nhà đều do bố làm cả, bố dành riêng cho em một giá sách được sơn bóng loáng, gửi gắm niềm mong muốn em sẽ cố gắng học tập. Bố không sở hữu chất giọng êm, ngọt ngào như của mẹ. Giọng bố ấm áp, truyền cảm, bố truyền đạt rất dễ hiểu và luôn ân cần với em. Nhất là lúc em gặp những bài toán khó hiểu, bố kiên trì giảng giải và luôn thúc đẩy em phải nỗ lực hết mình. Em thấy khâm phục bố lắm! Bố là người sống kín đáo, tế nhị, không hề mất lòng ai. Mặc dù miệt mài với công việc nhưng bố luôn dành thời gian quan tâm tới gia đình. Em sẽ học tập ở bố đức kiên trì, bền bỉ. Với bản thân em, bố mang lại niềm tin rất lớn. Em thầm cảm ơn bố đã cho em một gia đình hạnh phúc, đủ đầy. Bài văn miêu tả bố lớp 5 - Mẫu 10 Gia đình tôi sống theo kiểu “tam đại đồng đường” trong căn nhà gỗ, giữa vườn cây khá rộng ở cuối dãy phố chạy thẳng ra bến sông Hồng. Tôi yêu quý tất cả những người ruột thịt nhưng gần gũi, gắn bó hơn cả vẫn là cha. Cha không chỉ sinh thành, nuôi dưỡng mà còn là người bạn lớn thân thiết của tôi. Không thể kể hết những kỉ niệm của thời thơ ấu, nhưng riêng kỉ niệm về tình cha con thì mỗi lần nhớ lại, tôi đều rưng rưng xúc động. Nhớ nhất là hồi tôi học lớp Một. Buổi khai trường đầu tiên trong đời, tôi được cha chở đi học trên chiếc xe đạp cũ kỹ đã tróc hết sơn. Ngồi đằng sau, tôi ríu rít hỏi cha đủ chuyện “Cha ơi! Cái trống trường có to không hả cha? Lớp học có rộng bằng nhà mình không? Con có được mang theo mấy chú dế đực vào lớp không?” Đại loại rặt chuyện vớ vẩn của một chú nhóc sáu tuổi, thế nhưng cha tôi vui vẻ trả lời bằng hết. Nhìn đám đông ồn ào, nhộn nhịp trước cổng trường, tôi sợ, cứ ôm chặt lấy lưng cha. Cha vuốt tóc tôi, an ủi “Thôi, xuống đi con! Con trai phải mạnh dạn lên chứ! Nhìn kìa, bạn Hoàng, bạn Tuấn đang đi vào sân đấy! Hoàng ơi, Tuấn ơi! Chờ bạn Tùng với nào!”. Tôi tụt xuống xe, gật đầu chào cha rồi chạy nhanh đến chỗ gốc bàng trong sân, không quên quay đầu lại dặn “Đến trưa, cha nhớ đón con, cha nhé!” Bất kể nắng mưa, ngày nào cha con tôi cũng bên nhau như vậy. Chuyện vui buồn ở lớp, tôi đều kể cha nghe. Cha mua cho tôi mấy quyển vở tập viết. Buổi tối, cha tranh thủ rèn chữ cho tôi. Cha cầm tay tôi, hướng dẫn từng nét cong, nét thẳng. Cha đọc cho tôi nghe những bài thơ ngộ nghĩnh viết cho thiếu nhi, dạy tôi học thuộc lòng và tập chép. Thú vị hơn nữa là cha dạy tôi hát và tôi cũng hát lại cho cha nghe những bài hát học được ở trường. Giọng trầm của cha chẳng thể nào hòa với cái giọng lanh lảnh non nớt của tôi, thế nhưng vui lắm, cả nhà cười nghiêng ngả. Cha tôi mê bóng đá và đã truyền tình yêu ấy sang tôi. Cái sân gạch trước nhà trở thành sân bóng lý tưởng của cha con tôi. Sáng cầu lông, chiều bóng đá, trước và sau giờ cha đi làm, tôi đi học. Cổ động viên là ông bà nội và chú chó Bốp cùng cô mèo Tina nhõng nhẽo. Nhiều lần tôi sút thủng lưới “đối phương”, thích ơi là thích! Rất nhẹ nhàng, tự nhiên, cha đã rèn cho tôi nếp sống tự giác, kỷ luật và sức khoẻ dẻo dai. Cha thường bảo việc gì mình làm được thì nên làm, tránh phiền người khác. Là con trai càng không nên ngại khó, ỷ lại. Tôi biết cha rất thương con nhưng cũng vô cùng nghiêm khắc. Tôi có lỗi, dù là nhỏ, cha đều nhắc nhở kịp thời. Một lần, tôi hỏi cha ghét gì nhất, cha đáp “Cha ghét nhất thói đố kỵ, dối trá và ích kỉ. Con phải biết quan tâm tới người khác thì người khác mới quan tâm đến con”. Càng lớn, tôi càng thấm thía lời cha dạy. Cha là trụ cột của gia đình tôi cả về vật chất lẫn tinh thần. Cha là gương sáng mẫu mực của các con. Chúng tôi luôn yêu quý và tự hào về người cha đáng kính. ►►CLICK NGAY vào nút TẢI VỀ dưới đây để tải về Top 10 bài văn tả về bố lớp 5 hay và ý nghĩa nhất file Word, pdf hoàn toàn miễn phí!
Bài văn Tả bố ngắn nhấtVăn tả bố lớp 5 ngắn gọn nhất gồm các bài văn mẫu hay, ngắn gọn, trình bày đa dạng. Mời các bạn học sinh, quý phụ huynh và các thầy cô tham quyền tài liệu thuộc về VnDoc. Nghiêm cấm mọi hành vi sao chép với mục đích thương tả bố ngắn gọn nhấtBố là người anh hùng tuyệt vời nhất của em năm nay 35 tuổi, hiện đang là lính cứu hỏa, làm việc ở trạm cứu hỏa thành phố. Bố cao 1m74, cơ thể rắn chắc, lực lưỡng nhờ rèn luyện chăm chỉ hằng ngày. Nước da của bố ngăm ngăm, vì thường xuyên tập luyện dưới nắng gắt. Mái tóc của bố thì được cắt ngắn theo kiểu mà mọi người vẫn gọi là đầu đinh. Hằng ngày đi làm, bố mặc đồng phục của lính cứu hỏa. Lúc ở nhà hay đi chơi thì bố mặc rất đơn giản, thường là áo polo và quần vải đen. Lúc ở nhà, bố thường cùng mẹ dọn dẹp nhà cửa và nấu cơm, chứ không để mẹ phải làm một mình. Bố cũng rất nhiệt tình giúp đỡ hàng xóm khi họ nhờ vả, nên ai cũng quý bố lắm. Công việc của bố vừa vất vả lại nguy hiểm. Nhưng bố rất yêu nghề và luôn hết mình với nghề mình đã chọn. Suốt bao năm qua, bố đã cứu rất nhiều người và tài sản khỏi đám cháy. Với em, chẳng có người anh hùng nào tuyệt vời hơn bố của em yêu bố lắm. Lúc nào, em cũng lấy bố làm thần tượng, làm mục tiêu để phấn đấu noi bố ngắn gọn nhấtNgôi nhà hạnh phúc, là nơi có cả bố và mẹ. Mẹ là người tạo nên mái ấm, thì bố chính là người bảo vệ, chống đỡ cho cả gia của em là một người thợ xây. Bố không quá cao lớn, nhưng vóc dáng rất rắn chắc, khỏe mạnh. Nước da của bố màu bánh mật, rám nắng vì thường phải làm việc vất vả dưới ánh nắng mặt trời. Công việc vất vả, nặng nhọc, hằn lên khuôn mặt bố những nếp nhăn ở khóe mắt. Mái tóc bố đen dày, được cắt ngắn gọn gàng, khuôn mặt chữ điền, đôi lông mày rậm nam tính. Bố có đôi mắt đen sáng ngời, luôn nhìn em dịu dàng, bao dung. Ai cũng bảo em giống bố nhất ở đôi mắt và hàng lông mày, em tự hào về điều đó tay của bố chai sạn, có nhiều vết nứt nẻ. Đó là minh chứng của một người lao động chăm chỉ, hết lòng vì gia đình. Nhờ đôi bàn tay ấy, em được học tập và lớn lên hạnh phúc. Nên em yêu bàn tay bố lắm. Em luôn muốn được bố dẫn đi chơi, đi học, được bố xoa đầu, vỗ vai khen sẽ cố gắng học tập thật chăm chỉ. Để tương lai có thể giúp bố thật nhiều điều đây là bài Văn tả bố lớp 5 ngắn gọn nhất. Ngoài ra, chúng tôi còn sưu tầm và chọn lọc nhiều đề thi KSCL đầu năm lớp 5 các môn Toán, Tiếng Việt, Tiếng Anh, đề thi giữa kì 1 lớp 5 và đề thi học kì 1 lớp 5. Mời quý thầy cô, phụ huynh và các em học sinh tham liệu tham khảoVăn mẫu lớp 5 Tả người mẹ yêu quý của emVăn mẫu lớp 5 Tả một người thân của emVăn mẫu lớp 5 Tả em bé đang tuổi tập nói, tập điVăn mẫu lớp 5 Tả người bà yêu quý của em
Tập làm văn là một trong những môn học quan trọng gắn liền với thời học trò suốt cả 12 năm đi học. Đây là môn học không chỉ giúp trẻ phát triển khả năng đọc - viết, sử dụng câu, tăng vốn từ mà còn giúp trẻ kích thích tư duy, trí sáng tạo, khai triển góc nhìn riêng và khơi gợi cảm xúc cá nhân. Vì tập hợp nhiều yếu tố để hình thành một bài văn nên với các cô cậu học trò, để đạt điểm 10 văn sẽ rất khó so với các môn học tự nhiên vốn chỉ có đúng hoặc sai. Mới đây, dân mạng được một phen trầm trồ vì bài văn điểm 10 của một học sinh lớp 5 tả về bố mình. Không đi theo lối mòn của cách hành văn cũ kỹ, theo khuôn mẫu mà ta vẫn thường bắt gặp trong các bài làm văn khác, cô bé sử dụng góc nhìn hài hước, dí dỏm của mình để kể về bố theo cách vô cùng tự nhiên. Không kể về một ông bố trong mơ cao ráo, điển trai, mà nữ sinh này "vạch trần" luôn ông bố có dáng người thấp đậm, bụng to, trán dô, siêu lầy của mình. Được biết bài văn này là của học sinh Anh Thư, sinh sống tại TP. Vinh, tỉnh Nghệ An. Nguyên văn bài làm đạt điểm tối đa của em như sau Ai cũng bảo "người em yêu nhất là mẹ và người yêu mẹ nhất là em" nhưng em cho rằng điều đó không đúng. Người em yêu nhất là bố và bố là người yêu em nhất. Bố em là Nguyễn Kế Hiếu, 42 tuổi. Bố em có dáng người thấp đậm, với cái bụng to khác bố người ta bụng thon 6 múi… Bố nhà người ta trán cao, hiểu biết rộng dài, bố em đây trán dô, siêu "lầy". Bố nhà người ta mắt ánh lên sự nghiêm nghị, bố em đây mỗi khi làm sai là mắt láo liên như quạ vào chuồng lợn. Bố nhà người ta môi bặm lại nghiêm túc, bố em miệng chỉ có cười suốt ngày. Bố nhà người ta tài giỏi, độc lập, vợ con nể phục, bố em đây bị vợ mắng suốt ngày để rồi tối đến rủ em lên giường ngủ sớm, nhưng thực ra là hai bố con trùm chăn nói xấu mẹ. Bố nhà người ta được cấp dưới ngưỡng mộ, bố em đây làm tài xế, xe ôm cho các cô, các bác. Bố em còn thua xa bố nhà người ta. Nhưng bố em sẵn sàng ký vào bản kiểm điểm của mẹ em mà không mách mẹ, sẵn sàng che giấu khuyết điểm của em, sẵn sàng nghe cuộc gọi phê bình của cô, sẵn sàng thức đến 3, 4 giờ sáng đợi em làm bài xong và đi ngủ, sẵn sàng ngồi bên em "cày" toán khó mấy tiếng đồng hồ, sẵn sàng thức dậy sớm mỗi sáng để gọi em dậy mặc dù bố còn thèm ngủ hơn em, sẵn sàng nhường cho em miếng trứng cá ngon lành mà bố rất thích, sẵn sàng cho em mượn iPad vào cuối tuần với lý do "cho nó giải trí thêm chút", sẵn sàng đánh xe đến lớp đón em cho dù phải bỏ một buổi họp quan trọng, sẵn sàng tấu hài với em, tán chuyện linh tinh cùng em để "giúp nó giảm stress". Bố em rất khéo năn nỉ mẹ đừng đánh em, hoặc nhận tội thay để em không bị mẹ mắng. Mấy câu ấy thường chỉ là mấy câu như "Khiếp sáng sớm đài đã hát dân ca, cải lương hay vọng cổ rồi à?", "Trời đánh còn tránh miếng ăn nhé!", "Ê, hình như có Giọng hát Việt rồi kìa!",… đủ để nhắc khéo mẹ và em thoát nạn. Nói thế thôi nhưng đối với em, một người bố như thế là tất cả rồi. Bố chả bao giờ khiến em buồn hay khóc. Bố luôn là anh hùng giải cứu em khỏi những trận lôi đình của mẹ, giúp em yêu Toán như xưa, giúp em đi học đúng giờ,… Bài văn được cô giáo khen ngợi "Bài viết của em đã đưa cô gặp một ông bố một người hội tụ mọi điều xấu và tốt có thể có. Điều mà cô ngưỡng mộ nhất ở ông ấy là cái tình của người cha với con và cái tình của con đối với ông ấy. Bài viết có tài trong sử dụng phép đối sánh để làm bật lên hình ảnh ông bố. Cách tổ chức đoạn, bố cục chặt chẽ. Điểm 10 nhé, trò yêu!" Quả thật, những áng văn chân thật là những áng văn cảm xúc nhất, cô bé đã dũng cảm để khắc họa về ông bố dù không mấy hoàn hảo nhưng vô cùng yêu thương hai mẹ con. Thay vì tìm văn mẫu và dựa vào đó để viết, cô bé đã tự ghi suy nghĩ tuy có vẻ hài hước nhưng qua đó ai cũng cảm nhận được sự sâu sắc và tình cảm của em dành cho bố. Đừng bắt học sinh phải chạy theo khuôn khổ mà hãy cho các em được tự do sáng tạo, biết đâu một ngày nào đó, những bài văn bình dị nhưng ý nghĩa này sẽ lại xuất hiện! Link gốc Theo
Văn miêu tả lớp 5Top các bài văn bá đạo của học sinh Tiểu học bao gồm các bài văn sáng tạo hài hước. Hãy cùng đọc những đoạn văn bá đạo sau để có những giây phút thư giãn thật vui vẻ nhéCác bài văn bá đạo của học sinh Tiểu học1. Bài văn tả người hài hướcTả người thầy em yêu quý nhấtBài văn tả cô giáoTả ông nộiTả về người bạn thân của emTả mẹ hài hướcTả bố hài hước2. Bài văn tả con vật hài hướcTả con trâu của một học sinh thành phốBài văn tả con gàTả con gà trống của một học sinh thành phốTả con chó3. Bài văn tả cảnh hài hướcTả một buổi họcTả con đường đến trường1. Bài văn tả người hài hướcTả người thầy em yêu quý nhấtBài 1Thấm thoắt đã ba mùa hoa ban nở, thầy giáo phải tạm biệt chúng em để về xuôi. Cả làng cả bản đứng tiễn thầy vô cùng ngậm ngùi. Riêng em đứng nhìn theo thầy cho đến khi thầy xa dần, xa dần, đến khi nhỏ bằng con chó em mới quay lại 2Thấm thoắt đã ba mùa hoa ban nở, thầy giáo phải tạm biệt chúng em để về xuôi. Cả làng cả bản đứng tiễn thầy vô cùng ngậm ngùi. Riêng em đứng nhìn theo thầy cho đến khi thầy xa dần, xa dần, đến khi nhỏ bằng con chó em mới quay lại văn tả cô giáoBài 1Cô giáo em cao như cây phượng vĩ trước sân trường. Cô không bao giờ đi nhanh trừ những khi cô vội vã. Cô giáo em mắt như hai hạt hồng xiêm. Dưới sống mũi dọc dừa là… hai lỗ mũi đang thở ra hít vào. Cô giáo em dáng rất đẹp, hai chân của cô thẳng và thon dài như hai cây chuối lộn ngược. Đầu cô to bằng cái hộp bánh, còn tay cô thì giống hệt cành hoa hòe nhà 2Từ đầu năm học lớp 5, em đã gặp rất nhiều cô giáo, cô giáo đã từng dạy em lớp 5 là cô Nga. Cô Nga có khuôn mặt hình tròn, đôi mắt long lanh tròn như hai hột vải, da trắng như tờ giấy. Mái tóc đen đen óng và có mái tóc rất đẹp. Mặt cô hơi béo nhưng rất xinh. Cô Nga như người mẹ của em. Mỗi lần cô ấy cười rất vui. Cô ấy rất hiền và cô ấy xào rau tay đảo rất đều, ai làm cô ấy tức cô ấy rất ác. Cô Nga có lúc buồn có lúc vui em rất thích cô ấy. Em rất yêu quý cô Nga, cô Nga như người mẹ của 3Cô giáo em có làn da trắng mịn như da em bé. Cổ của cô dài 3 mét giống như con gà nhà em. Trán cô có nhiều nếp nhăn bởi vì cô thức khuya để soạn giáo án cho chúng em học. Đôi bàn tay sần sùi nhưng hơi lòng thòng vì cô viết bảng nhiều quá. Cô thường nói với chúng em là "tụi em là lũ ngu lâu dốt bền khó đào tạo". Em rất yêu cô giáo 4Cô giáo em hiền nhưng hơi mập, tóc cô ngắn được buộc gọn ra đằng sau, khi đi tóc cô ve vẩy ngo ngoe như cái đuôi con lợn con nhà em khi em ra cho nó ăn cám. Cô có đôi chân vòng kiềng, có lần em nghe mẹ em bảo với mẹ thằng Hà, chân như vậy sau này cô sẽ dễ đẻ ông nộiBài 1Nhà em có nuôi một ông nội, ông nội suốt ngày chẳng làm gì cả chỉ trùm chăn ngủ, đến bữa ăn ông ló đầu ra hỏi Cơm chín chưa bây?Bài 2Nhà em có nuôi một ông nội. Thứ mà ông nội quý nhất chính là cái mũ phớt. Cái mũ ấy mỗi lần ông đội giống y như cái mâm lật về người bạn thân của emBài 1Em có một người bạn rất thân tên là Trung Hiếu. Mắt bạn đen như hai hột na. Da bạn trắng như tuyết. Tóc bạn đen như gỗ mun. Môi bạn đỏ như son. Hàng ngày, em với bạn thường rủ nhau đi 2Em có người bạn rất thân tên là Châu. Năm nay Châu lên 10 tuổi, học cùng lớp, ở cạnh nhà em. Châu thân hình cân đối, tóc húi gọn, đầu ngẩng cao như con gà chọi sắp vào trận Châu đen láy, mồm rộng, da trắng. Châu lầm lì ít nói, nhưng đã nói thì nói bằng được. Châu đi dép cao su đen đã mòn một mẹ hài hướcBài 1Mẹ em tên Hiền. Mẹ không xinh lắm nhưng bác bán thịt lợn đầu ngõ vẫn phải ngước rất chăm chỉ. Ngày nào mẹ cũng làm việc từ tinh mơ đến khi chiều tối. Nếu mẹ của bạn Trần Nhật Minh là ngọn gió thì mẹ em là cơn lốc. Mẹ về đến nhà là cuốn sạch cái sân đầy lá mít cùng sỏi đá lẫn trái sấu non mà chúng em bày ra ban chiều. Mẹ cuốn đàn lợn vào giấc ngủ sâu êm đềm, quần áo lấm lem bùn đất vào chậu giặt. Tóm lại mẹ có thể cuốn tất cả trừ một người lúc nào cũng say mèm là bố rất khéo tay. Luống rau mẹ cuốc chẳng cần gieo hạt gì sau dăm hôm đã mọc đầy những ngọn rau dền cơm. Rau dền cơm mẹ nấu có kèm vài ngọn rau sam ngon lắm! Ngoài canh rau, mẹ còn biết luộc Trứng, luộc cả thịt. Món luộc của mẹ chẳng bao giờ bị mặn cả. Ngon lắm!Bài 2Hôm đó, mẹ em tặng cho em hai quả tét vào mông. Thì ra, cô giáo đã nói với mẹ em là- Chị ơi, con chị giờ nào cũng xin cô đi xì mũi thôi học tiếng Việt kém À, thế à! Mẹ em đáp lại với vẻ mặt như một "con sư tử hà đông".Lúc đánh em, mặt mẹ như con "khủng long" đang định vồ lấy em để ăn thịtTả bố hài hướcBài 1Nhà em có nuôi một ông bố tên là Đào Sơn Tùng. Hàng ngày, bố chỉ đi kiếm tiền rồi về nhà nằm ườn ra đấy. Đến bà là người to nhất vẫn phải làm việc còn bố là người duy nhất không làm ăn cơm gọi mấy cũng chưa lên còn bảo đợi tao tý. Lúc ăn cơm xong, cả nhà dọn, bố chả dọn lại lấy điện thoại ra chơi Thiên Hạ Vô Song. Em bé thế còn phải đút xoài cho bố, từ nay em không làm osin nữa! Em rất yêu bố, vừa vừa chứ không yêu lắm!Bài 2Nhà em có nuôi một ông bố tên là Đỗ Mạnh Hà. Hằng ngày bố chỉ đi kiếm tiền rồi về nhà nằm ườn ra đấy. Đến bà là người to nhất vẫn phải làm việc còn bố là người duy nhất không làm việc. Lúc ăn cơm gọi mấy cũng chưa lên còn bảo đợi tao tí. Lúc ăn cơm xong cả gia đình cùng dọn, bố trả chả dọn rồi xuống chat với học sinh. Em bé còn phải đút xoài cho bố, từ nay em không làm ô xin nữa. Em rất yêu vừa chứ không yêu lắm2. Bài văn tả con vật hài hướcTả con trâu của một học sinh thành phốBài 1Nhà em có nuôi một con trâu. Nó đáng yêu lắm. Hàng ngày, mẹ xích nó ở góc hiên. Trên cổ nó có đeo một cái nơ màu hồng thật xinh xắn. Nó ăn rất ít cơm. Nó có khuôn mặt trái xoan thanh 2Thấm thoắt đã ba mùa hoa ban nở, thầy giáo phải tạm biệt chúng em để về xuôi. Cả làng cả bản đứng tiễn thầy vô cùng ngậm ngùi. Riêng em đứng nhìn theo thầy cho đến khi thầy xa dần, xa dần, đến khi nhỏ bằng con chó em mới quay lại văn tả con gàNhà em ở thành phố nên không có nuôi gà nhưng bố em bảo nhà mình là 1 đàn gà, bố là gà trống, mẹ là gà mái và em là gà con. Sáng dậy, gà trống giặt đồ, phơi đồ, cho gà con ăn. Gà con soạn sách vở, ăn sáng và theo gà trống đi học còn gà mẹ đánh phấn, bôi son, kẻ mắt, xịt nước thơm và đi con gà trống của một học sinh thành phốBài 1Nhà em có một con gà trống. Trông nó rất đẹp. Toàn thân nó phủ một màu vàng. Nó chẳng biết gáy cũng chẳng biết làm gì. Miệng nó thường ngậm một bông hoa hồng. Mẹ em thường đặt nó trên bàn thờ để thắp hương cúng 2Con gà nhà em mới nở trông đến là xinh đẹp, cái đầu nó to như nắm tay, còn mình nó to như 2 nắm con chóBài 1Nhà em không có nuôi chó. Chừng nào nhà em nuôi chó em sẽ 2Có rất nhiều con vật mà em thích. Nhưng em thích nhất là con chó. Không những em thích mà bố em cũng rất thích. Cứ dịp cuối tuần hoặc cuối tháng, bố em bảo mẹ em chiều nay làm tí chó đi, vì mẹ em không có tiền nên mẹ em chỉ mua 1 cân một, thế là mẹ em cho vào luộc hoặc nấu rượu mận. Vậy là tối hôm đó, em và bố em rất 3Có rất nhiều con vật mà em thích. Nhưng em thích nhất là con chó. Không những em thích mà bố em cũng rất thích. Cứ dịp cuối tuần hoặc cuối tháng, bố em bảo mẹ em chiều nay làm tí chó đi, vì mẹ em không có tiền nên mẹ em chỉ mua 1 cân một, thế là mẹ em cho vào luộc hoặc nấu rượu mận. Vậy là tối hôm đó, em và bố em rất thích'Bài 4Nhà em có một con chó mới đẻ, nó ngoan lắm, mỗi bữa ăn hết một nồi cháo to như cái nồi cơm. Mỗi lần em đi học về nó lại sà xuống lòng em như em là mẹ của nó Bài văn tả cảnh hài hướcTả một buổi họcTùng tùng tùng, tiếng trống vang lên báo hiệu đã đến giờ vào lớp. Không còn cảnh nô nghịch, chạy nhảy nhốn nháo nữa. Các bạn, ai ai vào vị trí của người đó. Sách vở để ngay ngắn trên bàn. Cô giáo bước vào lớp. Học sinh đứng dậy chào cô. Cô mặc chiếc áo dài hoa rất đẹp. Tóc cô thẳng mượt thả đến ngang lưng. Cô đặt chiếc cặp đen lên bàn và cất tiếng dịu dàng "Hôm nay có ai đóng tiền không?"Tả con đường đến trườngNhà em cách trường không xa, hàng ngày em đều đi trên con đường nhỏ ấy. Những ngày nắng thì không sao nhưng cứ đến mùa mưa thì nước ngập lên tận bẹn.
Đề bài Viết về người bố yêu thương của em..Nhận xét của cô giáo về bài văn tả bố của emBất ngờ từ bố mẹ của em về bài văn hay nàyRelated posts Mới đây một bài văn tả bố của em học sinh lớp 5 Nguyễn Phan Anh Thư tại trường Tiểu học Hà Huy Tập 2 TP Vinh, Nghệ An đã giành được điểm 10 đã làm xôn xao mạng xã hội. Bài văn của Anh Thư khác hẳn với bất kỳ bài văn mẫu nào có trong sách. Nó đem đến cảm xúc thực sự rung động về những tình cảm chân thành của một đứa trẻ nhìn về người cha..Trích lời cô giáo Đề bài Viết về người bố yêu thương của em.. Bài làm văn đạt điểm 10 lớp 5 – Nguyễn Phan Anh Thư Bố em có dáng người thấp, đậm với cái bụng to, khác bố nhà người ta bụng thon 6 múi. Bố nhà người ta đầu bóng vì vuốt keo, bố em đây đầu bóng vì lâu ngày chưa gội. Bố nhà người ta trán cao, hiểu biết rộng dài, bố em đây trán dô, siêu “lầy”… Bài làm Ai cũng bảo “người em yêu nhất là mẹ và người yêu mẹ nhất là em nhưng em cho rằng điều đó không đúng. Người em yêu nhất là bố và bố là người yêu em nhất. Bố em là Nguyễn Kế Hiếu, 42 tuổi. Bố em có dáng người thấp, đậm với cái bụng to, khác bố nhà người ta bụng thon 6 múi. Bố nhà người ta đầu bóng vì vuốt keo, bố em đây đầu bóng vì lâu ngày chưa gội. Bố nhà người ta trán cao, hiểu biết rộng dài, bố em đây trán dô, siêu “lầy”. Bố nhà người ta mắt ánh lên sự nghiêm nghị, bố em đây mỗi khi làm sai là mắt láo liên như quạ vào chuồng lợn. Bố nhà người ta môi bặm lại nghiêm túc, bố em miệng chỉ có cười suốt ngày. Bố nhà người ta tài giỏi, độc lập, vợ con nể phục, bố em đây bị vợ mắng suốt ngày để rồi tối đến rủ em lên giường ngủ sớm, nhưng thực ra là để hai bố con trùm chăn nói xấu mẹ. Bố nhà người ta được cấp dưới ngưỡng mộ, bố em đây làm tài xế xe ôm cho các cô, các bác. Bố em còn thua xa bố nhà người ta. Nhưng bố em sẵn sàng ký vào bản tự kiểm điểm của em mà không mách mẹ; sẵn sàng che giấu khuyết điểm của em; sẵn sàng nghe cuộc gọi phê bình của cô; sẵn sàng thức đến 3, 4 giờ sáng đợi em làm xong bài và đi ngủ; sẵn sàng ngồi bên cùng em “cày” Toán khó mấy tiếng đồng hồ; sẵn sàng thức dậy sớm mỗi sáng để gọi em dậy, mặc dù bố còn thèm ngủ hơn em; sẵn sàng nhường em miếng trứng cá ngon lành mà bố rất thích; sẵn sàng cho em mượn iPad vào cuối tuần với lý do là “cho nó giải trí thêm chút”; sẵn sàng đánh xe đến lớp đón em, cho dù phải bỏ một buổi họp quan trọng; sẵn sàng đấu hài với em, tán chuyện linh tinh cùng em để “giúp nó giảm stress”… Bố em rất khéo năn nỉ mẹ đừng đánh em, hoặc nhận tội thay để em không bị mẹ mắng. Mấy câu ấy thường chỉ là mấy câu như “Khiếp sáng sớm đài đã hát dân ca, cải lương hay vọng cổ rồi à?”, “Trời đánh còn tránh miếng ăn nhé!”, “Ê, hình như có Giọng hát Việt rồi kìa!”,… đủ để nhắc khéo mẹ và em thoát nạn. Nói thế thôi nhưng đối với em, một người bố như thế là tất cả rồi. Bố chả bao giờ khiến em buồn hay khóc. Bố luôn là anh hùng giải cứu em khỏi những trận lôi đình của mẹ, giúp em yêu Toán như xưa, giúp em đi học đúng giờ… Cảm ơn bố rất nhiều! Con chúc “Papa” luôn mạnh khỏe, sớm hết bệnh tiểu đường và sống lâu mãi với chúng con, “Papa” nhé! Hết Nguyễn Phan Anh Thư XEM THÊM Những bài văn tả về bố hay nhất Nhận xét của cô giáo về bài văn tả bố của em Đọc bài văn của học trò, cô giáo đã phê “Cô thích lắm. Bài viết của em đã đưa cô gặp một ông bố một con người hội tụ mọi điều xấu và tốt có thể có. Điều mà cô ngưỡng mộ nhất ở ông ta là cái tình của người cha với con và cái tình của con đối với ông. Bài viết có tài trong sử dụng phép đối sánh đối chiếu và so sánh để làm bật lên hình ảnh người bố. Cách tổ chức đoạn, bố cục chặt chẽ. Điểm 10 nhé, trò yêu!”. Bất ngờ từ bố mẹ của em về bài văn hay này Anh Nguyễn Kế Hiếu 42 tuổi, bố của bé Anh Thư kể, trước khi cô giáo trả bài thì đã được con gái thông báo có bài viết về mình, song nghĩ đó chỉ là những bài tập về nhà thông thường như những lần con gái viết về mẹ hay ông bà… “Tôi bất ngờ vì con gái rất am hiểu công việc và tình cảm của mình với con. Tất cả những điều con gái viết là những gì có thật trong cuộc sống gia đình hàng ngày. Đọc xong mà nước mắt đã rơi vì xúc động”, anh Hiếu kể. Là giám đốc một công ty về bảo hiểm có trụ sở tại Nghệ An, thi thoảng anh Hiếu dùng ôtô đưa đón cấp dưới đi làm. Vì vậy Anh Thư ví bố là tài xế xe ôm khiến người đọc không tinh dễ hiểu nhầm là bố làm nghề xe ôm. Còn chuyện “bố mỗi khi làm sai là mắt láo liên như quạ vào chuồng lợn…”, anh Hiếu giải thích có lúc bị vợ không hài lòng, như thi thoảng đi giao lưu với bạn bè vào bữa cơm tối nhưng không thông báo với vợ con khiến mọi người ở nhà phải đợi cơm. Đây chính là những lần mẹ “mắng bố” và được con gái chứng kiến… Chị Phan Nguyệt Anh mẹ bé Anh Thư cho hay, con gái rất ham đọc truyện và có thể thức thâu đêm. Biết niềm đam mê của con, vợ chồng anh Hiếu đầu tư nhiều tiền để mua sách, cho con học thêm môn Văn. Ngoài ra, Anh Thư còn học võ, học đàn. “Trước lúc thông báo với mẹ về kết quả bài văn thì con gái đã ra kèo rằng mẹ không được giận con khi đọc bài’. Tôi tự hào, cảm thấy bất ngờ về những điều mà con gái cảm nhận được trong cuộc sống”, mẹ của bé Anh Thư nói. Là người cho điểm 10 bài văn, cô Nguyễn Thị Lài 60 tuổi, giáo viên dạy Văn đã nghỉ hưu cho hay, đây là bài tập về nhà tại lớp dạy thêm của cô. Ngoài Anh Thư còn gần 20 bạn khác tham gia, song chỉ có một bài được 10. “Bài văn của Anh Thư khác hẳn với bất kỳ bài văn mẫu nào có trong sách. Nó đem đến cảm xúc thực sự rung động về những tình cảm chân thành của một đứa trẻ nhìn về người cha”, bà Lài nói. Cái độc đáo, theo bà Lài, là ngay ở phần mở bài Anh Thư đã “đem bố ra để đặt cạnh mẹ, đem cái tình của người con ra đặt giữa bố và mẹ”. Phần thân bài thì sử dụng phép đối sánh đối chiếu và so sánh để làm bật lên hình ảnh người bố. Còn phần kết thì mở ra một nét rất tươi sáng… Cựu giáo viên đánh giá Anh Thư có năng khiếu về văn, học đều nhiều môn khác và rất có cá tính thể hiện qua việc đam mê võ. Gần 40 năm công tác, đây là lần thứ hai nữ giáo viên cho điểm 10 môn Văn. Nhiều đồng nghiệp đánh giá, cô Lài chấm điểm rất chặt. Bạn đánh giá bài làm tả bố của em này thế nào? nếu bạn thấy hay thì chia sẻ để ủng hộ Bài viết nhé. THEO VNEXPRESS Related posts
bài văn tả bố của học sinh lớp 5